Cái chuyện tế nhị ấy, dù là tôi có cố tình giấu vợ thì em cũng không nên mang chuyện ra kể với bạn bè. Người ta bảo, đừng ‘vạch áo cho người xem lưng’.
Em vạch áo cho bạn bè xem thì em có xứng làm vợ tôi không. Chuyện gia đình mà cả thiên hạ biết thì họ sẽ cười vào mặt em và tôi mà thôi.
Tôi và em cưới nhau đã được gần 1 năm. Thời gian đầu, tôi biết mình đã có lỗi với em vì trót lừa dối em chuyện tôi yếu sinh lý. Tuy vậy tôi nghĩ, chỉ cần lấy vợ, mọi chuyện sẽ khác. Biết đâu, khi được vợ chăm sóc và ân ái, tôi sẽ không còn là một người đàn ông yếu sinh lý nữa.
Nhưng lấy vợ về, vợ tôi cũng không phải là một người thạo chuyện chăn gối. Cái gì vợ cũng để cho tôi chủ động. Từ chuyện tôi ôm hôn vợ ra sao, từ chuyện tôi muốn vợ làm gì, vợ cũng cứ mặc kệ, ì ra. Vợ bảo, vợ ngại… Thế nên, bản thân tôi cũng không được kích thích, tôi chẳng thể nào trụ nổi vài phút.
Tôi vẫn như vậy không có tiến triển nhiều. Cố gắng chăm sóc bản thân mình bao nhiêu thì tôi lại càng nóng giận bấy nhiêu. Áp lực từ vợ, tôi thật sự cảm thấy xấu hổ. (ảnh minh họa)
Vốn là người đàn ông yếu sinh lý, kém chuyện ấy nên tôi không thể làm vợ hài lòng. Ngay ngày đầu lấy nhau, tôi đã làm vợ thất vọng trong đêm tân hôn. Tuy nhiên, tôi đã cố gắng tìm hiểu thuốc, tìm hiểu các loại thức ăn để vợ tôi có thể hài lòng hơn. Vợ cùng tìm cách chăm sóc tôi, tẩm bổ để tôi có thể khiến vợ hài lòng. Tuy nhiên, tâm lý không thoải mái vì suốt ngày bị vợ kêu ca đã khiến tôi không thể lấy lại được sức khỏe và tinh thần. Tôi trở nên cáu cục vì vợ hay kêu và than vãn.
Tôi vẫn như vậy không có tiến triển nhiều. Cố gắng chăm sóc bản thân mình bao nhiêu thì tôi lại càng nóng giận bấy nhiêu. Áp lực từ vợ, tôi thật sự cảm thấy xấu hổ.
Hôm rồi, tôi thấy trên FB của bạn vợ có nói vài câu bóng gió về chuyện cô ấy biết tôi yếu sinh lý nên tư vấn loại thuốc này, thức ăn kia tốt cho sức khỏe. Rồi còn ‘tag’ vợ tôi vào. Tôi lộn ruột quá, về quát tháo vợ. Tôi bảo tại sao vợ lại nói với bạn bè chuyện tôi bị yếu sinh lý thì vợ bảo, có nói thì người ta mới biết mà mách cho.
Mấy hôm nay, gặp bạn của vợ, đi đâu người ta cũng nhìn tôi bằng con mắt khó hiểu. Có người còn cười khúc khích sau lưng tôi, tôi hiểu và không muốn nói gì. (ảnh minh họa)
Tôi mắng vợ không ra gì, cô ấy quát lên: “Tôi đã chán ngấy anh rồi, anh không biết là tôi đã chịu đựng anh tới tận ngày hôm nay cũng vì tôi thương hại anh sao? Anh nên cám ơn tôi mới phải chứ lại còn lắm chuyện. Tôi đã không cần thì anh biết rồi đấy, đừng để tôi điên lên. Anh làm gì cho tôi từ ngày tôi lấy anh hay chỉ hành hạ tôi, làm tôi khổ thêm?”.
Nghe vợ nói những lời như vậy, tôi mới hiểu tâm tư của vợ mình. Thì ra, cô ấy luôn trong tâm thế cãi lại tôi, luôn muốn từ bỏ người chồng này. Lấy một người chồng yếu sinh lý, có vui gì chứ? Tôi biết, nhưng sao lại mang chuyện gia đình đi nói với cả thiên hạ.
Mấy hôm nay, gặp bạn của vợ, đi đâu người ta cũng nhìn tôi bằng con mắt khó hiểu. Có người còn cười khúc khích sau lưng tôi, tôi hiểu và không muốn nói gì. Tôi biết, chuyện này nếu người ngoài biết thì họ có lý do để trêu ghẹo chúng tôi. Sao vợ tôi lại nông nổi và dại dột như vậy. Nhờ tư vấn ư, chỉ nên nhờ một người bạn thân, chứ không phải cả tá bạn như thế. Đúng là cô ấy muốn bêu xấu tôi, muốn biến tôi thành kẻ đeo mặt mo đây. Bây giờ tôi cảm thấy chán nản lắm rồi, tôi không còn thiết tha gì nữa. Hay là từ bỏ cuộc hôn nhân này để không mang nhục vào người? Một người vợ như vậy có chấp nhận được không các bạn?